Cô giáo nhiễm HIV dạy giỏi, luôn say mê công việc vì cộng đồng
(Chinhphu.vn) - Mang trong mình virus HIV, nhưng việc đó không làm cô giáo Trần Thị Thanh Vân ở An Giang nản lòng. Nhờ nghị lực và tâm huyết với nghề, cô liên tục đạt danh hiệu dạy giỏi và luôn say mê công việc vì cộng đồng.
Cô giáo Vân sinh năm 1969 trong một gia đình nông dân nghèo vùng sông nước An Giang. Là chị cả của 7 đứa em, vào những năm 80 khi mà cuộc sống còn rất khó khăn, nhưng chị Vân vẫn nỗ lực để đi học đến nơi đến chốn. Năm 1988 chị Vân thi đỗ á khoa trường Đại học Bách Khoa thành phố Hồ Chí Minh – khoa Nữ công Gia chánh, nhưng do nhà nghèo không đủ chi phí học đại học nên chị chọn vào trường Cao đẳng Sư Phạm An Giang.
Luôn đạt được kết quả cao trong học tập, mặc dù trường có học bổng nhưng chị Vân vẫn phải vừa học vừa nhận thêm đồ thêu xuất khẩu để có đủ chi phí theo đuổi mơ ước của mình. Trong suy nghĩ của chị Vân khi đó, chỉ có việc học mới giúp được bản thân thoát nghèo. Năm 1991 chị Vân tốt nghiệp sư phạm chuyên ngành hoá học với tấm bằng thủ khoa. Những năm 1990 đồng lương giáo viên ít ỏi nên ngoài việc dạy học chị Vân phải đi làm thêm để kiếm tiền nuôi các em nhỏ.
Rồi chị Vân lập gia đình, cứ ngỡ hạnh phúc mỉm cười với mình khi chị sinh được cậu con trai kháu khỉnh, tuy nhiên lúc đó cũng là lúc chị nhận được tin chồng mình nhiễm HIV giai đoạn cuối. Với một cô giáo, khi nhận tin chồng nhiễm HIV giai đoạn cuối lúc sinh con xong thì mọi thứ như vỡ vụn, cả bầu trời như sụp đổ dưới chân chị Vân
Kể lại cuộc đời mình những tháng ngày đó, chị Vân trải lòng, chị đội tang chồng năm 1999 khi đứa con mới tròn 7 tháng tuổi. Năm 1999, thời điểm ấy thông tin về HIV còn quá ít, nên khi nói đến HIV là nói đến cái chết, ai cũng sợ và sự kỳ thị người nhiễm HIV tại các vùng quê khi đó còn rất nặng nề. Chị Vân nhớ mãi ngày ấy khi đi mua ổ bánh mì, người ta cũng không dám bán cho chị vì thiếu hiểu biết, họ sợ bán cho chị xong thì người khác không ai dám mua. Chị Vân đã từng rất đau khổ, sống trong những chuỗi ngày tháng đen tối.
Tuy nhiên, may mắn hơn một số bệnh nhân khác lúc bấy giờ là khi biết tin chị nhiễm HIV, gia đình chị luôn đồng hành và chia sẻ, động viên để chị vươn lên trong cuộc sống. Tình yêu của gia đình và tình yêu của con trai đã giúp chị Vân vươn lên chống chọi nghịch cảnh, chống lại sự kỳ thị của mọi người. Chị Vân cho biết, chị rất tâm đắc câu danh ngôn "Giá trị một người không phải được đo bằng chiều dài cuộc sống mà được đo bằng nghững gì người đó cống hiến cho xã hội''. Chính vì vậy, chị lấy đó làm kim chỉ nam để phấn đấu vươn lên, vượt qua mặc cảm và vượt qua số phận.
Bản thân chị Vân đã phải nỗ lực rất nhiều, những cố gắng đó đã được cán bộ, giáo viên nhà trường tín nhiệm, cơ cấu vào đội ngũ quản lý trong nhà trường. Từ năm 2001, chị là người đầu tiên được Hội đồng Bộ môn Địa lý huyện Châu Thành công nhận là giáo viên dạy giỏi.
Đồng thời, cũng là người đầu tiên của trường Trung học Cơ sở Cần Đăng được Chủ tịch UBND tỉnh An Giang tặng bằng khen. Năm 2002, chị Vân được Phó Phòng Giáo dục huyện Châu Thành mời làm thanh tra viên, rồi làm thành viên Hội đồng cho Bộ môn Hoá học của huyện, được cử vào đội ngũ giảng viên nguồn cho Sở Giáo dục An Giang.
Nhờ năng lực trong công tác chuyên môn, và năng nổ trong các hoạt động, phong trào chị Vân cũng được các thấy cô trong trường tín nhiệm, cơ cấu vào đội ngũ cán bộ quản lý trong nhà trường.
Ông Tạ Ngọc Bưu, Hiệu trưởng trường THCS Cần Đăng, nơi chị Vân công tác chia sẻ, trong thời gian qua cô giáo Vân đã thực hiện rất tốt vai trò của mình, và ông thấy không có khoảng cách nào giữa các giáo viên, học sinh trong nhà trường với cô giáo Vân.
Trong chuyên môn nghiệp vụ cô luôn hoàn thành tốt; còn đối với anh em đồng nghiệp, cô luôn quan tâm chu đáo, vì cô hiện nay là Chủ tịch công đoàn trường.
Cô Vân đã hơn 50 tuổi nhưng vẫn nhiệt huyết với nghề giáo viên và luôn nhiệt huyết với công tác tư vấn sức khỏe cho người nhiễm HIV cũng như việc hỗ trợ những trường hợp này tìm việc làm, hỗ trợ vốn để mưu sinh.
Nhận được sự chia sẻ của các đồng nghiệp, hàng xóm láng giềng, chị Vân rất xúc động và trân trọng những tấm lòng đó. Nhưng quan trong nhất đối với chị Vân khi này là sức khỏe, là cậu con trai chị hết mực thương yêu. Chính vì vậy, chị Vân muốn dành nhiều thời gian hơn để chia sẻ với những người cùng cảnh ngộ, góp phần chung tay với công tác phòng, chống HIV/AIDS của tỉnh nhà.
Chị Vân chia sẻ, năm 2008, chị được mời làm đồng đẳng viên cho Phòng Tư vấn và Trợ giúp pháp lý cho người sống chung với HIV An Giang. Quá trình làm đồng đẳng viên, chị Vân đã trăn trở và xây dựng nhóm mang tên Hy vọng để hỗ trợ chia sẻ cho những người nhiễm HIV. Chị Vân đã đi kêu gọi, vận động những mạnh thường quân, tìm nguồn tài chính cũng như miệt mài nghiên cứu nhiều tài liệu để xây dựng chủ đề để duy trì sinh hoạt hàng tháng nhằm làm sao trang bị kiến thức, kỹ năng cho anh em thành viên trong nhóm.
Nhóm Hy vọng đến nay đã có thâm niên hơn 11 năm, nhiều thành viên đã gắn bó với nhóm và cùng giúp đỡ nhiều số phận khác nhau, tạo cho nhau niềm tin vào cuộc sống, hỗ trợ phát triển kinh tế hộ gia đình, có thu nhập. Chị Vân đã không nhớ nổi đã đến thăm bao nhiêu bệnh nhân nhiễm HIV, động viên tinh thần, cũng như chia sẻ để họ có thêm nghị lực vượt qua song gió, vươn lên trong cuộc sống.
Chị cũng đã giúp rất nhiều người nhiễm HIV tiếp cận thuốc điều trị, hỗ trợ vốn làm ăn, xin nhà tình thương, xin hộ nghèo, học bổng cho các con của người nhiễm HIV. Tạo công ăn việc làm cho những bệnh nhân không có công việc làm ổn định.
Dù tất bật với việc nhà, việc nhóm nhưng việc giảng dạy ở trường lúc nào vẫn là ưu tiên quan trọng. Năm nào chị Vân cũng luôn đạt thành tích xuất sắc trong giảng dạy. Bên cạnh công tác chuyên môn, chị Vân còn rất tích cực trong công tác đoàn thể. Hiện chị Vân là Chủ tịch công đoàn của trường. Công đoàn trường nhiều năm được nhận được bằng khen của Công đoàn Giáo dục Việt Nam; bằng khen của Liên đoàn Lao động tỉnh An Giang.
Luôn nhận được sự tín nhiệm của nhà trường và luôn nhận được những tình cảm trân quý của phụ huynh và các em học sinh. Cô giáo Vân vẫn không ngừng nỗ lực để tiếp tục đạt danh hiệu thi đua cô giáo dạy giỏi, và tiếp tục say mê với công việc vì cộng đồng. Được mọi người tin yêu, chia sẻ là liều thuốc tốt nhất với cô giáo Vân, giúp cô tiếp tục có động lực để cống hiến cho ngành giáo dục, đây cũng là liều thuốc giúp những người nhiễm HIV sống vui, sống khỏe, sống có ích cho xã hội.
Thùy Chi