Đứng lên từ quá khứ - Kỳ 2: Luẩn quẩn nghiện- cai- tái

05/04/2015 10:18

Quyết định trở về với gia đình, quyết tâm cai nghiện nhưng Q không thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn nghiện- cai- tái nghiện.

“Ngày về, mẹ đón tôi bằng hai dòng lệ lăn dài trên gò má đã đen sạm vì mưa nắng cuộc đời. Còn ba, ba im lặng như một chiếc bóng, trầm ngâm; mái đầu đã lấm tấm những sợi tóc bạc. Niềm vui đoàn tụ chẳng thể khỏa lấp được nỗi niềm đau xót đang trào dâng lên trong mỗi người. Sau bao năm không gặp, tôi thấy ba mẹ già và tiều tụy đi rất nhiều. Nhìn khuôn mặt khắc khổ của họ làm nước mắt tôi cứ trực trào ra. Còn ba mẹ, làm sao có thể không đau không xót khi nhìn đứa con do mình sinh ra, nuôi dạy khôn lớn là thế mà nay chỉ còn tấm thân tàn tạ?”, Q rơm rớm kể lại ngày về sau nhiều ngày lang bạt.

Và khi Q thú nhận với ba mẹ là mình đã mắc nghiện ma túy thì bao nhiêu niềm vui của giây phút đoàn tụ đã tan biến hết. Ba mẹ Q, những người đã sống quá nửa cuộc đời, đã trải qua nỗi đau “sinh ly tử biệt” nhưng có lẽ đây là nỗi đau lớn nhất trong suốt cuộc đời họ. Với ba anh, có lẽ những cuộc chiến sinh tử ở chiến trường đã giúp ba luôn có bản lĩnh vững vàng trước những nỗi đau mất mát, nên chỉ thấy ba im lặng và ánh mắt đăm chiêu. Q biết ba đau đớn lắm nhưng bản lĩnh của một người đàn ông từng trải không cho phép ông rơi lệ.

Còn mẹ anh, bà ngất đi khi nghe được sự thật đau lòng này. Những tiếng khóc, những giọt nước mắt dường như đã vắt kiệt chút sức lực cuối cùng của người phụ nữ đã quá nửa đời người vất vả vì chồng, con.

Ngay ngày hôm đó, ba mẹ và những người thân trong gia đình đã ra sức động viên và giúp đỡ Q cai nghiện. Ba anh thường ngày im lặng, ít nói là thế nhưng khi có việc hệ trọng, ông luốn vất vả, tất bật hơn cả. Ông lặn lội khắp nơi dò hỏi xem loại thuốc nào có thể giúp cai nghiện hiệu quả nhất, để anh quay lại với cuộc sống.

Còn mẹ anh, bà đã bỏ mọi công việc để toàn tâm toàn lực chăm sóc anh. Tình thương của ba mẹ là những thìa cháo, những ly nước chanh, những lời động viên kèm theo cả những giọt nước mắt. Và mỗi khi Q lên cơn vật vã, mẹ luôn ở bên giúp anh giúp bóp tay, bóp chân để anh có thể vơi bớt những đớn đau do hệ lụy của ma túy.

Nhưng chẳng hiểu sao sau mỗi lần cai nghiện như thế, chỉ được vài ngày là Q lại vùng vẫy bỏ lại tất cả những cố gắng của bản thân và cả gia đình để chạy theo ma túy. Chẳng biết do cái ma lực của ma túy lớn hay sự quyết tâm của Q chưa đủ nhưng Q nhận ra một điều là mỗi lần cai nghiện không thành như thế liều lượng sử dụng của Q lại tăng lên theo cấp số nhân.

Quá đau lòng mỗi khi phải chứng kiến cảnh tượng vật vã của Q nên sau năm lần bảy lượt tự cai cho anh không thành, ba mẹ quyết định nhờ tới chính quyền địa phương để đưa Q vào cơ sở chữa bệnh. Phần vì chẳng thể kiếm đủ tiền để thỏa mãn những cơn đói thuốc, phần vì trong tư tưởng nhen nhóm một chút quyết tâm với hi vọng dứt bỏ được sự lệ thuộc vào ma túy nên Q đã đồng ý vào Trung tâm cai nghiện phục hồi.

Vào Trung tâm cai nghiện, nhưng không lúc nào Q quên được cảm giác thèm nhớ ma tuý

Tháng 4 năm 2008, gia đình và địa phương đã đưa Q vào Trung tâm giáo dục - Lao động xã hội Hải Phòng. Lại một lần nữa Q phải trải qua những đau đớn về thể chất vì hội chứng cai. Và lần này, khi không còn ba mẹ ở bên, Q chẳng thể làm mình làm mẩy được nữa nên chỉ vài ngày cơn vật vã đã dịu hẳn và nhanh chóng qua đi. Nhưng khi những đớn đau về thể xác giảm dần thì một nỗi đau khác lại kéo đến. Đó là sự hoang tưởng, giày vò về mặt tinh thần trong những đêm trường mất ngủ của giai đoạn hậu cắt cơn.

“Những hình ảnh ma mị của thứ bột trắng chết người ấy lúc nào cũng hiện hữu trong tâm trí tôi. Nó đày đọa tôi một cách ghê gớm ở bất cứ thời khắc nào trong ngày”, Q nhớ lại.

Sau đó, những ngày đầu tiên bắt tay vào công việc, Q đã nản lòng mỗi khi gặp phải những trở ngại, khó khăn. Có lẽ những tháng ngày trượt dài trong sa ngã đã khiến Q đánh mất ý thức về niềm vui trong lao động, trong công việc, dù là đơn giản hàng ngày. Và có một sự thật mà Q không thể nào phủ nhận là nỗi nhớ nhung về ma túy chưa khi nào nguôi bớt trong tâm trí anh. Chẳng hiểu do sự ngu muội, ích kỷ của bản thân hay sức quyến rũ của cái cảm giác phê pha quá lớn mà khiến Q luôn khao khát, vấn vương đến thế.

Q kể, anh vẫn chấp hành tốt các nội quy của Trung tâm, cố gắng hoàn thành tốt các công việc được giao, nói thật hay, hứa thật nhiều mỗi lần được ba mẹ tới thăm. Nhưng sự thật đó chỉ là chiếc mặt nạ mà anh đang mang để đánh lừa tất cả mọi người. Và đằng sau sự giả tạo ấy là linh hồn của một con quỷ với những ý nghĩ đen tối, xấu xa. Lúc nào trong đầu anh cũng nung nấu một ý nghĩ là tiếp tục trở lại với ma túy khi đã được về với gia đình và xã hội. Tháng 4 năm 2009, Q đã hoàn thành thời gian học tâp, lao động và điều trị tại Trung tâm.

Đúng như mong muốn của mình, ngày rời Trung tâm, được công nhận là cai nghiện thành công cũng là ngày Q chính thức tái nghiện. Mọi thành quả, cố gắng của bản thân trong suốt một năm qua phút chốc tan tành như mây khói.

“Không những tôi đã tự hủy hoại cuộc đời mình mà một lần nữa tôi đã đánh mất đi niềm tin, sự kỳ vọng và tình yêu thương vô bờ của tất cả những người đang quan tâm đến tôi. Đặc biệt là hai đấng sinh thành ra tôi. Tôi tiếp tục lao vào cuộc chơi chết người như một con thiêu thân vô định. Để lý giải cho điều này, tôi vin vào cái lý do, đổ lỗi cho tất cả mọi người. Tôi đổ lỗi cho gia đình, cho xã hội, cho tất cả những ai mà tôi cho rằng có liên quan đến nguyên nhân tôi mất tự do, bó buộc suốt một năm trời. Tất nhiên tôi cũng tự nhận mình quá yếu hèn, nhu nhược nhưng có lẽ đó chỉ là sự biện minh đáng xấu hổ của một kẻ ngông cuồng, chỉ nhằm thỏa mãn những ham muốn ích kỷ của bản thân”, Q chia sẻ.

Nhưng nỗi đau giáng xuống gia đình Q không chỉ dừng lại ở đó bởi trong mỗi lần bị ốm thập tử nhất sinh phải đến bệnh viện, các bác sĩ phát hiện trong gan của ba anh có một khối u đã chuyển sang giai đoạn di căn. Có lẽ do phát hiện ra khối u quá muộn nên việc điều trị dứt điểm dường như đã không còn hi vọng. Nỗi đau mất mát bỗng dưng lại ập đến với gia đình Q.

Người lúc này phải gánh chịu nỗi đau lớn không cùng ấy không ai khác chính là mẹ Q. Bao nhiêu vất vả, khó khăn, tủi cực giờ đây lại dồn hết lên đôi vai của mẹ. Cuộc sống gia đình bấy lâu nay tủi cực khó khăn vì đứa con nghiện ngập, giờ đây lại thêm chồng ốm đau càng khiến cho mẹ và gia đình Q  thêm khánh kiệt mọi lẽ.

Trong khi gia đình đang lâm vào tình trạng khó khăn, bi đát như thế nhưng bản thân Q vẫn cứ dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra. Q nhớ lại, có lẽ khi đo ma túy đã hủy hoại hoàn toàn cái phần người trong anh, nó khiến anh trở nên đốn mạt hơn bao giờ hết.

Mỗi lần ba nằm viện còn mẹ vắng nhà thì anh như “mở cờ trong bụng” vì được dịp thỏa sức hoành hành. Tất cả những đồ đạc trong nhà dù là lớn nhỏ anh đều mang đi bán miễn là có thể quy ra tiền mua ma túy. Ngay cả danh dự của bản thân và cả dòng họ anh còn đánh đổi huống chi là những chuyện khác!?

(Kỳ cuối: Đứng lên từ quá khứ)

}
Top