Những mảnh đời vùng vẫy

21/01/2019 11:56

Đằng sau cánh cửa trung tâm cai nghiện Xuân Phú (Đồng Nai), ngoài những chàng trai lầm đường lỡ bước, còn không ít phận “liễu yếu đào tơ”. Chỉ vì những cuộc chơi thác loạn, những ngày tháng sa đọa, nhiều “bóng hồng” đã lấn sâu vào ma túy, phải bước chân vào trại để lại sau lưng ân hận muộn màng.

Vết trượt đầu đời

Chúng tôi gặp cô gái N.D.K.N. (SN 1990, người tỉnh Đồng Nai) tại khu nữ của trung tâm cai nghiện Xuân Phú. Tiếp xúc với chúng tôi, N. là một cô gái khá nhanh nhẹn, hoạt bát và rất thân thiện nhưng trong ánh mắt cô gái ấy lại chất chứa đầy nỗi niềm sâu kín.

N. chia sẻ, cô sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá giả, thuộc dạng “có điều kiện”, bố mẹ đều có công việc ổn định. Do được gia đình bảo bọc, lo lắng chu đáo, chu cấp đầy đủ nên trong cuộc sống, N. sống không phải lo nghĩ gì đến tiền bạc.

Nhiều cô gái mong muốn sớm được trở về nhà, làm lại cuộc đời

Được cha mẹ chiều chuộng, cung phụng, càng lớn, N. càng ăn chơi, lêu lổng theo bạn bè, sa vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng mặc bố mẹ nhiều lần can ngăn. Có điều, dù ham chơi bời, N. vẫn không quên nhiệm vụ học hành, vẫn cố gắng thi đậu vào trường đại học Lâm nghiệp (địa chỉ tại huyện Trảng Bom, tỉnh Đồng Nai). Những ngày tháng sinh viên, N. cũng cố gắng chăm chỉ học hành. Nhưng rồi, N. vẫn bước chân vào con đường nghiện ngập. N. kể, ham đàn đúm, dự những cuộc chơi, N. bị bạn bè rủ chơi ma túy đá và cả heroin.

“Ban đầu em chơi vì muốn vui với bạn bè, muốn thể hiện mình. Nhưng sau đó, càng ngày em càng lấn sâu vào những cuộc vui thác loạn ấy. Lúc đầu em chơi vì ham vui nhưng sau đó, lại bị nó khống chế, phụ thuộc vào ma túy. Thanh xuân tươi đẹp của em coi như đã mất hết”, N. ngậm ngùi tâm sự.

Chia sẻ với PV báo ĐS&PL về vết trượt của mình, cô gái ấy cho biết, sau 1 năm học tập tại trường đại học Lâm nghiệp, N. bị gia đình phát hiện đã nghiện ma túy nên đưa đi cai nghiện theo hình thức tự nguyện. Sau những ngày tháng vật vã trong trung tâm, được sự giúp đỡ của cán bộ, nhân viên tại đây, N. cũng đã cắt cơn và cai nghiện  thành công. Nhưng chỉ sau khi rời khỏi trại, N. lại tiếp tục ham chơi với bạn bè, ngập chìm trong những làn khói trắng. Và cách đây hơn một năm, cũng trong một tiệc vui với bạn, N. lại chơi ma túy. Lúc này, công an ập vào kiểm tra. N. bị bắt cùng nhiều người rồi đưa đi cai nghiện bắt buộc.

“Trước đây, thời điểm em bắt đầu chơi ma túy là lúc còn trẻ, suy nghĩ nông cạn, bồng bột, muốn thể hiện mình. Lâu dần, em bị ma túy khống chế, lúc nào cũng ảo giác, tinh thần rất tệ nên mặc kệ bố mẹ khuyên ngăn cứ thế lao vào cuộc vui. Nhiều lần nhìn bố mẹ lo lắng, đau khổ, nhưng em vẫn không thấy động lòng.

Nhưng hiện nay, khi đã vào trại, được thầy cô dạy dỗ, khuyên nhủ, nghĩ lại những năm tháng nông nổi ngoài kia em mới thấy mình sai lầm. Giờ em chỉ mong bản thân cải tạo, học tập thật tốt để sớm được ra ngoài kia, về với bố mẹ, làm lại cuộc đời mình. Em tự hứa với bản thân không thể để mình sa ngã thêm lần nào nữa”, N. nói với vẻ mặt, ánh mắt đầy quyết tâm.

Nể lời mời nên chơi thử

Chia tay cô gái ấy, chúng tôi gặp gỡ chị N.T.Th. (34 tuổi), chị T. vừa bị đưa vào trung tâm cai nghiện cách nay hơn 2 tháng. Ngồi thu mình trên chiếc ghế nhỏ, vẻ mặt  ngần ngại, chị Th. e dè tâm sự với chúng tôi về bước đường sa ngã của mình. Chị cho biết, hơn chục năm trước, chị lập gia đình tại quê nhà ngoài miền Bắc và đã có hai con, nhưng cuộc sống vợ chồng không mấy hạnh phúc. Kinh tế khó khăn cộng thêm việc không có công việc ổn định nên vợ chồng chị vẫn chưa có nhà riêng mà ở cùng bố mẹ chồng.

Tình cảm mẹ chồng nàng dâu của chị Th. cũng không mấy tốt đẹp khiến chị Th. thêm mệt mỏi. Trong khi đó, người chồng không hề chia sẻ, an ủi quan tâm, trái lại, anh thường xuyên gây chuyện, nhiều lần đánh đập chị. Chán nản cuộc sống không hạnh phúc, đầy cay đắng nên cách đây ít tháng, chị Th. bỏ quê vào Đồng Nai chơi cho đỡ buồn. Tại đây, trong một lần đi chơi với bạn bè và những người em quen biết, chị đã bị rủ rê giải sầu bằng ma túy. Và bi kịch bắt đầu từ đó.

Th. cũng nói thêm những ngày qua, chị đã rất buồn, rất đau khổ khi tuổi đã lớn nhưng lại lầm lỡ như vậy. Cả tuổi trẻ sống nghiêm túc, không chơi bời, chỉ biết sống vì chồng con, cuối cùng lại sa ngã. Chị Th. mong muốn sớm được ra ngoài để làm lại cuộc đời, kiếm tiền lo cho hai đứa con nên người. Chị cũng nhắn nhủ với những cô gái rằng, tất cả mọi chuyện khúc mắc trong cuộc sống đều có thể giải quyết, đừng bao giờ thử ma túy, dù chỉ một lần. “Tôi tự thấy mình mất tất cả vì ma túy, vào đây càng thấm thía, càng đau khổ. Tôi rất ngại mỗi lần nghe thầy cô dạy dỗ khuyên nhủ bởi cay đắng lắm. Có trẻ nữa đâu mà lại nông cạn như vậy. Tôi mong rằng đừng ai dại dột, lầm lỡ như tôi”.

}
Top