“Phố đèn đỏ” ở Hà Lan

31/01/2013 09:00

Hà Lan là một trong số những nước đi đầu trong việc hợp pháp hóa hoạt động mại dâm (từ năm 2000). Nhưng đến năm 2008, ông Job Cohen, thị trưởng Amsterdam đã phải “than thở” trên tờ Thời báo New York là “việc buôn bán phụ nữ vẫn tiếp diễn”.

Từ quốc gia tiên phong hợp pháp hoá mại dâm

Không phải những thập niên gần đây, du khách trên thế giới mới biết đến các khu phố đèn đỏ ở Vương quốc Hà Lan, mà ngành công nghiệp “kinh doanh thân xác” này đã bắt đầu từ những năm đầu thế kỷ XVI. Khi đó Hà Lan đã là một quốc gia có lực lượng hải quân hùng mạnh, một thương cảng lớn của thế giới. Với ưu thế về địa lý, Hà Lan đã trở thành địa điểm giao lưu của giới thương gia từ nhiều quốc gia ở các châu lục. Nhu cầu "xả hơi" và có "chốn vui vẻ" của các thủy thủ sau những tháng ngày lênh đênh trên biển cả đã xuất hiện.

Một khu đèn đỏ ở Hà Lan

Trong năm đầu của thế kỷ XIX, khi quân đội Pháp chiếm đóng Hà Lan, Napoleon đã ra lệnh điều chỉnh mại dâm ở nước này (năm 1810) để bảo vệ binh lính chống lại các bệnh hoa liễu. Theo đó, gái mại dâm phải đăng ký hành nghề và là những đối tượng phải kiểm tra y tế bắt buộc. Gái mại dâm đăng ký sẽ được trao một thẻ đỏ như là một loại giấy phép lao động. Nếu gái mại dâm bị phát hiện nhiễm bệnh, thẻ đỏ sẽ bị thu hồi và thay vào đó là thẻ trắng, tức là họ bị “cấm làm việc”. 

Sau khi Pháp rút quân khỏi Hà Lan, Chính phủ nước này ngay lập tức ngừng việc cho gái mại dâm đăng ký hành nghề.  

Trước thời điểm 1/10/2000, tại Hà Lan việc kinh doanh nhà thổ trên nguyên tắc là phạm luật nhưng được cảnh sát Hà Lan làm ngơ. Hiến pháp Hà Lan không cho phép nghề này tồn tại. Năm 1949, cùng với 60 nước trên thế giới, Hà Lan đã ký một hiệp ước quốc tế về “cấm tất cả các hình thức bóc lột tình dục, kể cả có sự thỏa thuận của người bị bóc lột”.

Tuy nhiên, đến thập niên 70 của thế kỷ trước, cuộc cách mạng tình dục bùng nổ tại châu Âu, đại đa số nước đã từng tham gia hiệp ước liền “phớt lờ” cam kết chống mại dâm triệt để. Có 3 quan điểm chủ đạo về mại dâm: một, chống triệt để, coi nó là một tệ nạn xã hội cần loại bỏ; hai, coi nó là một hiện tượng xã hội, cần quản lý chặt chẽ và hạn chế nó; ba, coi nó như một nghề, đề ra quy chế hoạt động.

Hà Lan và phần lớn nước châu Âu nghiêng theo quan điểm thứ hai: coi nó là hiện tượng xã hội nhưng lại không quản lý chặt chẽ và hạn chế tối đa. Tuy nhiên, trước sự bành trướng của nạn mại dâm, cộng với lý lẽ: việc hợp pháp hóa nghề này vừa đem lại nguồn thuế cho nhà nước lại vừa kiểm soát được tệ nạn phát sinh, Chính phủ Hà Lan đã chính thức cho phép kinh doanh tình dục.

Kể từ 1/10/2000, tất cả các nhà chứa, câu lạc bộ tình dục ở Hà Lan phải có giấy phép kinh doanh do tòa thị chính cấp dựa vào một số chỉ tiêu cụ thể. Chủ kinh doanh phải là những người không có án hình sự và họ chỉ được tuyển dụng gái trên 18 tuổi là người của các nước Liên minh châu Âu. Không được ép buộc và không được bắt họ làm việc quá nhiều giờ liên tục. Ngoài ra, còn phải buộc khách làng chơi dùng bao cao su.

Bộ Tư pháp Hà Lan khẳng định: “Một trong những mục đích chính của việc hợp pháp hóa là để tập trung cố gắng nhằm ngăn chặn các hoạt động phạm tội liên quan đến hoạt động mại dâm như buôn bán phụ nữ, sử dụng gái vị thành niên hoặc ép buộc gái bán dâm nước ngoài cư trú trái phép ở Hà Lan”.

Tại các khu đèn đỏ, các cô gái được bố trí vào trong một tủ kính, hay nói chính xác hơn là mỗi cô được phân một phòng nhỏ với diện tích rộng chừng 3 mét vuông, mặt ngoài tiếp giáp với hè đường phố được dựng lên một cửa kính. Hằng ngày khi màn đêm buông xuống, cô nào ngồi vào phòng cô ấy. Dưới ánh sáng màu mờ ảo, các cô ăn vận bộ trang phục gợi cảm, nụ cười lẳng lơ, ánh mắt đưa đẩy và một thân hình uốn éo bốc lửa… tươi cười mỗi khi có khách đến coi "hàng". Khác với gái mại dâm đứng đường, gái mại dâm ở khu đèn đỏ xem ra có thái độ khá thiện chí, bởi nếu như khách đến coi hàng nhưng không chọn được "hàng ưng ý" thì các cô vẫn vui vẻ và cởi mở với họ.

Một trong những khu phố đèn đỏ hoạt động sôi động nhất, đồng thời cũng là điểm đến của nhiều du khách mỗi lần có dịp đặt chân đến đất nước Hà Lan  là khu phố đèn đỏ Redlight thuộc thành phố Amsterdam .

Năm 2011, các cô gái mại dâm hoạt động ở khu phố đèn đỏ ở Hà Lan sẽ phải nộp thuế 19% từ số tiền kiếm được sau mỗi lần mua vui cho khách.

Đến những hệ luỵ..

Với những quy định như vậy, nhiều người nghĩ rằng hoạt động mại dâm tại Hà Lan sẽ… “trong sạch”, nhưng thực tế không phải như vậy.

Một trong những mục đích của chính sách hợp pháp hóa mại dâm ở Hà Lan là để cơ quan chức năng đối phó tốt hơn với nạn buôn người. Tuy nhiên, trên thực tế, Hà Lan lại là điểm đến, điểm trung chuyển lớn của những đường dây buôn bán phụ nữ và trẻ em để phục vụ mục đích bán dâm. Chính phủ Hà Lan cũng thừa nhận rằng rất khó để ước tính số lượng nạn nhân bị buôn bán đến và ra khỏi Hà Lan mỗi năm.

Chị em sinh đôi Louise và Martine Fokkenslà hai gái mại dâm già nhất Hà Lan

Chỉ sau 5 năm hợp pháp hóa mại dâm, số phụ nữ bị đưa từ các nước Đông Âu, Columbia, Thái Lan và châu Phi sang Hà Lan rồi bị ép bán dâm tăng tới 70%.

Hàng năm có khoảng 1.000-7.000 phụ nữ bị bán đến Hà Lan làm gái mại dâm. Đa số họ đến từ những nước như Thái Lan, Trung Quốc, Nigeria, Ukraina… Ước tính, hơn 50% gái bán dâm ở Hà Lan là người nước ngoài, phần lớn là nạn nhân của bọn buôn người. Khoảng 70% gái mại dâm ở Hà Lan không có giấy phép cư trú, chưa nói đến giấy phép hành nghề hay giấy khám sức khỏe.

Trên thực tế, số lượng nhà thổ hợp pháp ở Hà Lan đang giảm đi, và được thay thế bằng những cơ sở trá hình như salon, câu lạc bộ, dịch vụ massage để hoạt động mà không cần xin phép kinh doanh mại dâm và để che đậy tốt hơn những hoạt động bóc lột thân xác phụ nữ.

Năm 2005, Amma Asante và Karina Schaapman, hai ủy viên hội đồng của Đảng Lao động Hà Lan đã công bố báo cáo về tình hình mại dâm tại nước này. Schaapma đã từng là gái mại dâm vì vậy cô nắm rõ được tình hình tại các “khu đèn đỏ”.  Báo cáo cho thấy,  một số lượng lớn các gái mại dâm ở Amsterdam bị buộc phải làm việc và đã bị lạm dụng bởi chủ chứa và những băng nhóm tội phạm.

Năm 2008, Chính phủ Hà Lan đã phải lên kế hoạch để hạn chế những khu đèn đỏ ở nước mình. Chính quyền thành phố Amsterdam đã đạt được một thỏa thuận trị giá 25 triệu euro để mua lại những địa điểm nhà thổ và biến chúng thành các cửa hàng hay nhà ở.

Thị trưởng thành phố Amsterdam, ông Job Cohen cho biết mặc dù hoạt động mại dâm là hợp pháp ở Hà Lan nhưng có quá nhiều giao dịch mại dâm tồn tại ở thành phố trung tâm này. Ông Cohen cũng cho rằng ngành công nghiệp tình dục ở Hà Lan liên quan đến việc khai thác và buôn bán phụ nữ cũng như cả các hoạt động phạm pháp khác.

Gái gọi ở phố đèn đỏ của Amsterdam hành nghề ngay trên các cửa sổ đường phố và những cửa sổ này luôn là một trong những điểm thu hút với khách du lịch.

Wallen, một khu vực nổi tiếng của Hà Lan, là một trong những nơi cổ kính và đẹp nhất của Amsterdam . Nhưng theo các quan chức của thành phố, các ô cửa sổ ở đây có một sức hút mạnh mẽ đối với tội phạm và hoạt động rửa tiền.

Năm 2012, chị em sinh đôi 70 tuổi Louise và Martine Fokkens được coi là gái mại dâm già nhất thế giới đã ra mắt cuốn sách về cuộc đời gái mại dâm ở Hà Lan, thu hút được rất nhiều sự quan tâm của dư luận thế giới. Họ đã làm việc trong nhiều thập kỷ tại các khu đèn đỏ ở Amsterdam.  là chủ đề của một bộ phim năm 2011 và một cuốn sách 2012. Louise và Martine Fokkens  cho biết, việc hợp pháp hoá mại dâm năm 2000 đã dẫn đến sự gia tăng của một loạt các loại tội phạm, trong đó có
buôn bán người.

}
Top