Phức tạp “khu đèn đỏ” ở các nước

25/01/2013 12:05

Từ những nước hợp pháp hoá lao động tình dục như ở Hà Lan đến nơi ngầm thừa nhận sự tồn tại mại dâm như Thái Lan, hoạt động kinh doanh tình dục ở những “khu đèn đỏ” còn rất nhiều khó khăn cần giải quyết.

Trên thế giới có khoảng 20 nước hợp pháp hóa mại dâm, 41 nước không có luật cấm mại dâm nhưng có các luật khác cấm hoạt động tổ chức mại dâm, môi giới, quảng cáo mại dâm...

Gia tăng nạn buôn người

Ở nước hợp pháp hoá mại dâm như Hà  Lan, Chính phủ phải thừa nhận rất khó để ước tính số nạn nhân bị buôn bán từ đây mỗi năm. Ngành công nghiệp tình dục của nước này đem lại khoảng một tỷ USD mỗi năm, nhưng tình trạng buôn người cực kỳ nhức nhối, với khoảng 50% gái bán dâm là người nước ngoài và rất nhiều trong số họ bị bán sang đây.

Khoảng 70% gái mại dâm ở Hà Lan không có giấy phép cư trú, giấy phép hành nghề hay giấy khám sức khỏe. Hà Lan gần đây đóng cửa khoảng 30 nhà chứa vì vi phạm luật liên quan buôn bán người và rửa tiền.

Việc hợp pháp hoá mại dâm làm gia tăng tình trạng buôn người. Ảnh minh hoạ

Còn tại Úc, hiện có hàng trăm nhà thổ hoạt động trên khắp đất nước, trong đó không ít chủ chứa liên quan đến nạn buôn người. Mặc dù mại dâm là hợp pháp ở các bang phía Đông nước Úc, nhưng vẫn có tới 90% nhà thổ và gái mại dâm tại Queensland hoạt động không giấy phép để buôn người, trốn thuế, rửa tiền. Sau khi hợp pháp hóa mại dâm, số nhà thổ bất hợp pháp chẳng những không giảm mà còn tăng thêm đến 300%.

Cũng giống như trường hợp của Hà Lan và Úc, trong số 400.000 người bán dâm tại Đức thì có khoảng 250.000 gái bán dâm ngoại quốc, trong đó phần lớn là phụ nữ từ Đông Âu, Columbia, Thái Lan và châu Phi phía Nam sa mạc Sahara. Phần nhiều trong số này bị băng đảng buôn người đưa vào bắt buộc làm nghề mại dâm.

Số liệu thống kê của Đức năm 2010 cho thấy nạn buôn người tại nước này đã tăng 70% sau 5 năm mại dâm được hợp pháp hóa. Theo các chuyên gia hàng đầu về các vấn đề pháp luật, đạo việc hợp pháp hoá mại dâm tại Đức là một sai lầm và chỉ làm tăng thêm tình trạng tội phạm tại các khu đèn đỏ. Hợp pháp hóa mại dâm thực tế chỉ tạo thêm vỏ bọc "hợp pháp" giúp bọn tội phạm bành trướng hoạt động.

Còn nhiều hệ lụy từ “khu đèn đỏ”

Ngay từ năm 2003, Bộ Tư pháp Thái Lan đã đề xuất hợp pháp hóa mại dâm, nhưng bị người dân phản đối mạnh mẽ vì lo ngại hệ lụy xã hội.

Một khu đèn đỏ ở Thái Lan

Tại các “khu đèn đỏ” ở Thái Lan, ngoài dịch vụ mại dâm còn có nhiều sòng bạc, dịch vụ vui chơi giải trí. Những cơ sở này còn là địa điểm hoạt động của bọn buôn người; buôn bán, sử dụng ma tuý và tống tiền. Tuy luật cấm quan hệ tình dục với người dưới 18 tuổi nhưng có đến khoảng 40% gái bán dâm chưa đến 16 tuổi.

Có một số người tin rằng, mại dâm giúp giải tỏa nhu cầu bản năng cho nam giới, từ  đó góp phần làm giảm tình trạng hiếp dâm. Tuy nhiên, tỷ lệ hiếp dâm ở Thái Lan lại cao nhất Đông Nam Á, với 7-8 vụ/100.000 dân. Tỷ lệ này cao gấp hai lần Phillippines, ba lần Singapore và 5 lần Việt Nam.

Còn tại Bangladesh, một trong hai quốc gia hiếm hoi ở châu Á hợp thức hóa mại dâm. Là một quốc gia nghèo với hệ thống pháp luật, y tế sơ sài, sự quản lý lỏng lẻo của nhà nước và nạn tham nhũng cao, việc hợp thức hóa mại dâm rốt cuộc chẳng giúp gì cho việc quản lý mà đã gây ra những hậu quả tai hại, còn vượt xa các quốc gia ở trên.Theo thống kê của Quỹ Nhi đồng Liên Hợp Quốc, trong số 1,8 triệu gái bán dâm vị thành niên trên thế giới, chiếm số đông là những bé gái Bangladesh ở độ tuổi từ 13 - 15 tuổi.

Gái mại dâm trong một "khu đèn đỏ" tại Bangledest

Gái mại dâm vị thành niên ở Bangladesh chủ  yếu làm việc trong các nhà thổ, danh nghĩa là dưới sự quản lý của Nhà nước, nhưng thực tế là bởi các tên ma cô. Trong nhiều khu đèn đỏ ở Bangladesh, nhiều cặp vợ chồng “gái mại dâm - ma cô” đã sinh con. Những đứa con của họ lớn lên do không được giáo dục tốt cũng như các phương tiện sinh nhai khác, con trai lại đi làm ma cô, con gái lại đi bán dâm.

Tại bang Nevada, bang duy nhất ở  Mỹ hợp pháp hóa mại dâm, tỷ lệ hiếp dâm năm 2009 là 43 trường hợp trên 100.000 dân, vượt xa tỷ lệ trung bình của cả nước là 30 trường hợp. Thành phố Las Vegas của bang này có  tỷ lệ hiếp dâm cao gấp hai lần thành phố  New York và gấp 4 lần mức trung bình của cả nước.Thực tế, ở các nước có kinh nghiệm về vấn đề này trên thế giới, việc quản lý hoạt động mại dâm vẫn gặp nhiều phức tạp. Thụy Điển từng hợp pháp hóa mại dâm trong 30 năm nhưng đến năm 1998 lại cấm mại dâm vì  thấy dịch vụ này ngoài tầm kiểm soát, làm tổn hại giá trị đạo đức xã hội.

Tại các “khu đèn đỏ” ở Hà Lan số lượng nhà thổ hợp pháp đang giảm đi, và được thay thế bằng những cơ sở trá hình như salon, câu lạc bộ, dịch vụ mát-xa để hoạt động mà không cần xin phép kinh doanh mại dâm và để che đậy tốt hơn những hoạt động kinh doanh tình dục.

Còn tại Úc, số gái mại dâm đứng đường được kỳ vọng là sẽ dồn vào các “khu đèn đỏ” để dễ quản lý, nhưng con số này ngày càng nhiều và khó kiểm soát hơn trước. Nghiêm trọng hơn, bệnh tật do mại dâm mang lại đã gia tăng nhanh chóng. Chỉ 2 năm sau khi hợp pháp hóa mại dâm, số lượng phụ nữ Úc nhiễm HIV đã tăng 91%.

Tại New Zealand, dù hơn một nửa dân số chấp nhận hợp pháp hóa mại dâm, nhưng tới khi thảo luận về vị trí đặt “phố đèn đỏ” không ai muốn đặt nó ở khu dân cư nơi mình sống, nên tới nay chính phủ vẫn loay hoay không tìm được vị trí đặt khu đèn đỏ. Nhiều trung tâm xã hội và dạy nghề, thay vì trợ giúp phụ nữ tìm việc lại gợi ý họ đi... bán dâm để kiếm tiền.

}
Top